Phần 53 – Đan thành Tuệ linh đan

------o53o------

Tính đến hiện tại đã lâu lắm rồi đoàn người Lâm Viễn Kiều không có tới Thanh Long Thành này rồi, dù sao thì Lâm Vân Võ cũng bế quan mà mỗi lần ra ngoài là mỗi lần khó cho nên mấy người Lâm Viễn Kiều cũng ít khi đi ra ngoài, cho nên giờ phút này thì mấy cha con Lâm Viễn Kiều cũng muốn trụ lại ở biệt viện ở Thanh Long Thành này thêm một thời gian nữa.

Hiện tại thì Lâm Vân Dật cũng vừa đạt được mấy đan phương từ trong tay Lâm Vân Võ, nghĩ đi nghĩ lại thì Thanh Long Thành này điều kiện cũng tốt hơn hẳn, mà nguồn tài nguyên ở nơi này chắc chắn cũng đầy đủ hơn hẳn so với thành phủ của bọn họ, cho nên Lâm Vân Dật cũng tính toán ở lại Thanh Long Thành thêm một thời gian nữa để mà mua sắm một đám linh thảo thử tay nghề luôn.

Trình độ đan thuật của Lâm Vân Dật tính ra cũng không tệ lắm, mấy loại đan phương tới tay nếu có đủ linh thảo để luyện chế thì đan thành phẩmcũng lần lượt thành hết, cuối cùng thì một vài loại đan dược trong các loại đan phương tới tay cũng được luyện chế ra thành phẩm.

Lâm Vân Võ ngồi một bên quan sát một lượt cũng hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi rồi lên tiếng khen ngợi nói: “Em ba, công nhận em lợi hại thật, em ba nhà chúng ta thật sự cũng lợi hại quá rồi.”

Lâm Vân Dật nghe gậy cũng gật đầu rồi cười cười mà nói: “Không dám, anh hai quá khen, cũng là nhờ vào đám đan phương mà anh sưu tập cũng khá hoàn thiện.”

Lâm Vân Võ nhìn về phía Lâm Vân Dật rồi nghiêm túc khẳng định nói: “Em ba à, anh có thể khẳng định với em một chuyện rằng thiên phú luyện đan của em thật sự còn tốt hơn Giang Việt Nhiễm kia rất rất nhiều lần luôn đấy, em quả nhiên là thiên tài mà.”

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi nhìn về phía Lâm Vân Võ mà nói: “Anh hai, anh đừng có nói mấy lời khoa trương như vậy chứ?”

Lâm Vân Võ cười cười rồi cầm một lọ đan dược lên cũng có chút bất ngờ mà nói: “Em ba, đây … đây chính là Tuệ linh đan sao?”

Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười mà nói: “Vâng ạ, là Tuệ linh đan mà anh mới đưa cho em đấy ạ. Em mới luyện chế xong không bao lâu thì phải. Nhưng mà anh hai, loại đan dược này có hiệu quả thật sự hay không em còn chưa kiểm nghiệm được đâu.”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cừoi rồi lắc đầu nói: “Không sao, không có vấn đề gì đâu. Loại đan dược này nếu như em có thể luyện chế thành công rồi thì đương nhiên là sẽ có thể dùng mà cũng có chỗ dùng ngay thôi. Với lại, loại đan dược mà em luyện thành cũng một khuôn một đúc như những gì đã được mô tả trong đan phương mà, chắc chắn là đã thành công rồi.”

Lâm Vân Dật ngẫm nghĩ một chút rồi nhíu mày nói: “Anh hai, hình như loại đan dược này có cái gì đó hơi đặc biệt một chút thì phải.”

Lâm Vân Võ nghe vậy thì nhíu mày cũng có chút khó hiểu mà nói: “Đặc biệt sao? Loại đan dược này có gì đặc biệt vậy?”

Lâm Vân Dật nghe vậy thì nhíu này rồi thở dài một hơi nói: “Cái này thì … em cũng không biết phải nói sao cho anh hiểu được nữa. Nghe nói loại đan dược này có tác dụng vô cùng tốt trong việc khai trí thì phải, nghe nói sau khi linh thú dùng loại đan dược này xong thì linh thú cũng có thể tiến hành câu thông cùng với chủ nhân của mình dễ dàng hơn một chút.”

Lâm Vân Dật nói xong cũng nhún vai rồi thầm nghĩ: Nếu hắn nhớ không lầm thì tiến trình của cốt truyện vẫn đang tiếp tục, theo những tình tiết trong cuốn tiểu thuyết kia cũng đề cập đến chuyện một thời gian sau đó Giang Việt Nhiễm có thể luyện chế thành công loại đan dược này, mà sau khi Giang Việt Nhiễm luyện chế thành công loại đan dược này lại nhận được sự công nhận cũng như khen ngợi sư phụ, nghe nói loại đan dược này muốn luyện chế thành công cũng là chuyện vô cùng khó khăn thì phải.

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút vui vẻ mà cười cười nói: “Ồ, có thể khai trí cho linh thú sao? Được đấy, thật sự không tồi.”

………

Ngự Thú Tông.

Từ Niệm Như nhanh chóng vận chuyển linh lực bên trong thân thể lên một vòng, linh khí bên trong khối linh ngọc tam sắc cũng được Từ Niệm Như luyện hoá gần như là hoàn toàn.

Sau khi mua khối linh ngọc tam sắc từ trong tay Lâm Vân Võ xong rồi thì Từ Niệm Như cũng đóng cửa tiến hành bế quan ngay lập tức.

Dưới sự trợ giúp của khối linh ngọc tam sắc này thì Từ Niệm Như cũng coi như vô cùng thuận lợi mà đột phá bình cảnh của Luyện Khí kỳ tầng 6, hiện tại thì Từ Niệm Như cũng tấn thăng thành công rồi tiến giai lên cảnh giới Luyện Hư kỳ tầng 7 luôn rồi.

Từ Thanh nhìn thấy Từ Niệm Như thăng cấp thành công mà trong giọng nói cũng tỏ vẻ vô cùng vui mừng mà cười cười nói: “Đột phá rồi sao? Không tồi, không tồi. Rất tốt, thật sự rất tốt. Cháu gái của ông rốt cuộc cũng thăng cấp thành công rồi. Thật tốt quá rồi.”

Từ Niệm Như thấy ông nội Từ Thanh vui mừng như vậy mà trong lòng cũng cảm thấy rầu rĩ không thôi nói: “Cuối cùng thì cháu cũng có thể đột phá rồi.”

Tuy rằng Từ Niệm Như đúng là tu sĩ Tam linh căn đấy, theo lý bình thường thì tư chất của cô cũng không kém, nhưng mà mọi chuyện lại không thuận lợi như những vì mà Từ Niệm Như mong muốn, theo lý bình thường mà nói thì tu sĩ Tam linh căn cũng không phải là loại linh căn quá kém, hơn nữa Từ Niệm Như cũng có xuất thân không tầm thường, đủ các dạng tài nguyên cũng đổ vào người, nhưng mà Từ Niệm Như muốn thăng cấp thành Luyện Khí kỳ tầng 7 như thế này cũng phải sử dụng không biết thủ đoạn vào người.  . Cũng chính vì vậy cho nên người ông nội Từ Thanh cũng vận dụng không ít thủ đoạn thì Từ Niệm Như mới có thể thuận lợi như vậy. Từ nhỏ thì cô đã được ông nội cho tiến hành tẩy tinh phạt tuỷ rồi, cũng vì được tiến hành tẩy tinh phạt tuỷ cho nên tốc độ tu luyện của Từ Niệm Như cũng không kém, nếu phải so sánh cho đúg thì tốc độ tu luyện hiện tại của Từ Niệm Như cũng ngang ngửa với những đệ tử Song linh căn của tông môn.

Chỉ là … cũng chính vì địa vị của cô không kém, nguồn tài nguyên đắp vào người cũng không ít, cho nên những loại thiên tài địa bảo được đắp vào người quá nhiều cũng bắt đầu sản sinh ra kháng tính. Sau một đoạn thời gian thì Từ Niệm Như đã bị đứng lại ở bình cảnh Luyện Khí kỳ tầng 6 mà không thể thăng cấp được nữa.

Mà những đệ tử được cho là thiên tài trong tông môn cũng không thiếu, như vị tiểu sư muội Giang Việt Nhiễm kia, hiện tại vị tiểu sư muội này còn kém cô đến vài tuổi nhưng mà tốc độ tu luyện cũng không kém, nhận thấy Giang Việt Nhiễm đã gần đuổi theo đến tận nơi rồi cho nên trong khoảng thời gian này thì cô cũng nhịn không được cảm thấy có chút bồn chồn nóng nảy.

Mà trước đó mấy ngày thì Lâm Vân Võ lại mang một đám linh ngọc tới, số linh ngọc này được đưa tới tay cô cũng coi như đúng lúc đúng thời điểm.

Nếu như linh ngọc mà đặt lên bàn cân so sánh cùng với đan dược mà nói thì sử dụng linh ngọc sẽ tốt hơn nhiều, dù sao thì sử dụng linh ngọc sẽ không bị kháng tính, chỉ là linh ngọc lại có những phân chia chủng loại linh ngọc dựa vào thuộc tính cho nên muốn tìm linh ngọc phù hợp với bản thân cũng là chuyện khá khó khăn.

Mà đúng lúc làm sao thì khối linh ngọc do Lâm Vân Võ đưa cho cô lại là một khối linh ngọc tam sắc với ba thuộc tính, tuy rằng phẩm chất của khối linh ngọc này cũng không được tính là quá xuất sắc nhưng mà khối linh ngọc này lại thắng một chuyện đó chính là hoàn toàn phù hợp với thể chất của cô, cho nên khi cô sử dụng loại linh ngọc này cũng coi như vừa vặn không bị sản sinh ra kháng tính. Nghĩ đi nghĩ lại, hiện tại cô đang bị khựng lại ở bình cảnh không thể thăng cấp được nữa, cái mà cô cần ngay lúc này chính là một loại thiên tài địa bảo có tác dụng đánh sâu vào bình cảnh, thật may mắn là hiệu quả của khối linh ngọc tam sắc này cũng không tồi, cũng nhờ vậy mà hiện tại cô đã thuận lợi thăng cấp thành công lên Luyện Khí kỳ tầng 7 rồi.

Từ Thanh ngẫm nghĩ một chút rồi cười cười nói: “Thằng nhóc Lâm Vân Võ này … ông cảm thấy nó cũng không tệ lắm đâu.”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng đưa mắt nhìn Từ Thanh một hồi rồi lắc đầu nói: “Người này sao? Cháu thấy cũng bình thường thôi.”

Từ Thanh cười cười rồi nói: “Đủng rồi, còn một chuyện này nữa. Nghe nói em trai của thằng nhóc này cùng với em gái của con nhóc Giang Việt Nhiễm kia có hôn ước mà đúng không?”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng lắc đầu rồi cười cười nói: “Đúng là như vậy. Nhưng mà … phía Giang gia đã đổi người rồi thì phải.”

Từ Thanh nghe vậy thì nhíu mày cũng có chút khó hiểu mà nhíu mày nói: “Ý cháu là sao? Thay đổi người là thế nào?”

Từ Niệm Như cười cừoi rồi gật đầu nói: “Chuyện này cũng bình thường thôi, dù sao thì người em trai của Lâm Vân Võ chính là tu sĩ Ngũ linh căn mà, mà người em gái của Giang Việt Nhiễm lại không giống như vậy cho nên phía Giang gia bên kia làm sao mà chịu được chứu? Cho nên phía Giang gia bên kia cũng nhặt đại một người tu sĩ trong nhà cũng là tu sĩ Ngũ linh căn đẩy sang bên đó để góp đủ nhân số ấy mà. Cháu nhớ chuyện này cũng diễn ra được một đoạn thời gian rồi.”

Từ Thanh híp mắt rồi nhíu mày nói: “À đúng rồi, ông nghe nói hình như thằng nhóc Lâm Vân Võ này còn có một con yêu thú bọ ngựa mà đúng không?”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Dạ, đúng vậy đấy ạ. Đúng là Lâm Vân Võ đã khế ước một con bọ ngựa đấy ạ. Trước đó cháu còn từng diện kiến qua con bọ ngựa nữa một vài lần nữa cơ mà. Nhưng mà ông nội, con bọ ngựa đó thật sự cũng chỉ là một con bọ ngựa chân mềm thôi ấy mà. À mà ông nội, ông không nhớ trước đó Lâm Vân Võ còn mang theo con bọ ngựa đó chạy đi khắp nơi để mà dò hỏi phương pháp chữa trị cho con bọ ngựa đó nữa cơ mà. Mà trong khoảng thời gian mấy năm trước đó con bọ ngựa này đã biến mất khỏi tầm mắt của tất cả mọi người cũng không có bất kỳ một người nào nhìn thấy nữa. Cháu nghe mấy đệ tử trong tông môn nói Lâm Vân Võ đã từ bỏ con bọ ngựa chân mềm đó rồi.”

Thường thì những đệ tử của Ngự Thú Tông cùng với linh thú của bản thân mình có mối liên hệ với nhau vô cùng mật thiết, cũng bởi vì hàng năm cùng giao tiếp với linh thú cho nên cảm tình của đôi bên thật sự vô cùng thâm hậu, cho nên cái chuyện từ bỏ linh thú của bản thân mình lựa chọn một loại linh thú khác để thay thế là một sự kiện bị người ngừoi lên án.

Cũng bởi vì cái chuyện trực tiếp đổi linh thú này không phải là một việc gì đó qúa vẻ vang nhưng mà trên đời này làm gì có tuyệt đối cũng chỉ có tương đối mà thôi. Kỳ thật thì một nơi chuyên về thuật ngự thú như Ngự Thú Tông chắc chắn sẽ xuất hiện những tình trạng đổi linh thú, đương nhiên tất cả những thao tác này chỉ là ngầm thôi chứ chẳng một người nào lại công bố ra bên ngoài. Cho nên cái chuyện đổi linh thú này có thể giấu kín thì càng tốt, nếu không thể giấu kín cũng đừng nên mang ra để bàn luận trực tiếp làm gì.

Từ Thanh nghe vậy thì nhíu mày nói: “Thật sao? Thật sự là từ bỏ rồi sao?”

Từ Niệm Như ngẫm nghĩ một chút rồi nhíu mày nói: “Cháu nghĩ là không đâu. Nếu như Lâm Vân Võ mà thật sự từ bỏ thì hắn ta đã sớm khế ước với linh sủng khác rồi.”

Từ Niệm Như nhướn mày thầm nghĩ: Thời điểm khi mà Lâm Vân Võ vừa mới đặt chân tới tông môn thì người này cũng có chút gì đó khá kỳ lạ, nói chung thì người này … khá nghèo, đến ăn mà người này còn không có đủ linh thạch để ăn nữa. Nhưng mà trong khoảng thời gian mấy năm gần đây người này lại giàu có hơn thấy rõ, cũng không biết nguồn tiền này là từ đâu mà tới nhưng mà người này đã có một đám tiền, có lẽ người này cũng thoát khỏi thân phận đệ tử nghèo rồi cũng nên. Nói đâu xa, mấy năm trước người này còn chi ra 2 vạn linh thạch để mua một đống đá dung nham nữa cơ mà.

………

Trước đó, cũng bởi vì Lâm Vân Võ phải bế quan tu luyện cho nên mấy cha con Lâm gia đã lâu lắm rồi chưa đặt chân đến Thanh Long Thành.

Hiện tại Lâm Vân Võ đã xuất quan, khó khăn lắm thì bọn họ mới có cơ hội được đi dạo chơi một lần thành thử lần này mấy cha con Lâm gia cũng quyết định ở lại Thanh Long thành một thời gian, cũng coi như ra ngoài chơi bù cho mấy năm bị chôn chân một chỗ.

Cũng vì phải ở lại Thanh Long Thành một thời gian cho nên Lâm Vân Dật cũng chi linh thạch mua luôn một đám linh thảo về, sau đó hắn cũng thuận tay mà luyện chế luôn toàn bộ đám linh thảo đó thành đan dược rồi lại đưa cho Lâm Vân Võ mang đi bán.

Bởi vì số lượng những đệ tử ở Ngự Thú Tông cũng không ít, mà phần lớn những đệ tử ở Ngự Thú Tông lại khế ước với linh thú, những đệ tử không có linh thú để khế ước cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, cho nên lượng đan dược mà những đệ tử Ngự Thú Tông tiêu hao thật sự cũng không phải là một con số nhỏ đâu, cho nên Ngự Thú Tông chính là một đầu ra vô cùng tốt.

Đương nhiên phía Ngự Thú Tông cũng có không ít những đệ tử theo các môn học thuật, mà những đệ tử này cũng thuờng xuyên tiến hành đầu cơ trục lợi muốn kinh doanh buôn bán đan dược, hoặc là những đệ tử khác cũng nghĩ cách kinh thương kiếm chác một chút đồng lời, nên cái chuyện mang đan dược ra để bán cho đệ tử trong tông môn cũng là chuyện bình thường.

Lần này Lâm Vân Võ cũng muốn đầu cơ trục lợi một chút, nhưng mà chủng loại đan dược mà Lâm Vân Võ bán ra phần lớn chỉ là những loại đan dược nhằm vào những loại linh thú thường thấy, hơn nữa giá cả đan dược mà Lâm Vân Võ bán ra cũng khá tiện nghi, chưa biết chất lượng ra sao nhưng mà giá cả này cũng đáng để cho mọi người mua thử, cho nên số đan dược mà Lâm Vân Võ bán ra ngoài rất được hoan nghênh.

Lâm Vân Võ đang ngồi trong biệt viện đếm linh thạch, nhìn vào số linh thạch được chất đống trước mặt mà tâm tình của hắn cũng vui lên thấy rõ, mặt hắn còn đang phởn ra thì Từ Niệm Như đột nhiên tiến vào bên trong.

Từ Niệm Như cười cười rồi nói: “Ồ, Lâm sư đệ à, hình như Lâm sư đệ lại phát tài rồi đấy nhỉ? Linh thạch còn chất chồng chất đống như vậy cơ mà. Sao rồi? Nhiều linh thạch quá đếm còn không hết nữa sao? Có cần bổn sư tỷ đếm giúp cho không?”

“Từ sư tỷ nói đùa rồi.” Lâm Vân Võ nói.

Ngay sau đó thì Lâm Vân Võ cũng thu hồi luôn toàn bộ số linh thạch trên bàn lại, sau đó hắn cũng đứng dậy chắp tay lại hành lễ chào Từ Niệm Như,

Lâm Vân Võ cười cười nói: “Chúc mừng Từ sư tỷ đã thuận lợi tiến giai thành công lên Luyện Khí kỳ tầng 7. Chúc mừng sư tỷ.”

Từ Niệm Như cười cười rồi nhướn mày nói: “Ít nhiều gì cũng nhờ vào phúc của Lâm sư đệ. Lần này bổn sư tỷ đến đây chính là muốn cảm ơn Lâm sư đệ đây.”

Lâm Vân Võ cười cười rồi xua tay nói: “Không dám, không dám. Từ sư tỷ nói như vậy cũng quá khách khí rồi. Việc mà đệ làm chẳng qua cũng chỉ là dệt hoa trên gấm thúc đẩy sớm thêm một chút thôi ấy mà. Chuyện Từ sư tỷ tiến giai thành công như vậy đều do sư tỷ đã tích luỹ thâm hậu. Không sớm thì muộn Từ sư tỷ cũng có thể tiến giai thành công thôi.”

Từ Niệm Như cười cười rồi cầm một lọ đan dược ra đặt lên trên bàn nói: “Lâm sư đệ, không nói đến chuyện này nữa. Loại đan dược này là gì? Không biết Lâm sư đệ có biết gì hay không?”

Lâm Vân Võ gật đầu rồi cười cười nói: “Biết, đây là Tuệ linh đan mà. Đan phương của loại đan dược này là do Từ sư tỷ đưa cho đệ mà.”

Từ Niệm Như gật đầu rồi tiếp tục nói: “Ừ, đúng vậy. Nghe nói Lâm sư đê đã bán Tuệ linh đan này cho Liễu Ngọc mà đúng không?”

Lâm Vân Võ gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng là như vậy. Liễu sư tỷ có nói với đệ rằng tỷ ấy có một con Kim cương anh vũ, nhưng mà con anh vũ của Liễu sư tỷ mãi vẫn không chịu mở miệng ra nói chuyện. Dạo gần đây Liễu sư tỷ vẫn luôn phát sầu vì chuyện này cho nên đệ đã bán luôn một ít đan dược cho Liễu sư tỷ. À hình như hiệu quả của loại đan dược này cũng không tồi, nghe nói con Kim cương anh vũ kia đã có thể mở miệng nói chuyện rồi mà đúng không?”

Sau khi thu hoạch được loại đan dược Tuệ linh đan này vào tay đương nhiên là Lâm Vân Võ cũng cho Khuyết Nguyệt dùng trước một viên luôn rồi.

Mà sau khi Khuyết Nguyệt dùng xong viên đan dược Tuệ linh đan này xong thì Lâm Vân Võ lại có một cảm giác là hắn giao lưu với Khuyết Nguyệt nhẹ nhàng lưu loát hơn trước không ít rồi. Mà hắn cũng không biết đây có phải là hiệu quả thật sự của đan dược hay là do ảo giác của hắn, nhưng mà hắn giao lưu với Khuyết Nguyệt dễ dàng hơn là thật, cho nên loại đan dược này ít nhiều gì cũng có một chút hiệu quả trong việc khai mở linh trí cho yêu thú.

Từ Niệm Như nghe vậy cũng híp mắt rồi nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Võ nói: “Lâm sư đệ, sư đệ có biết loại đan dược Tuệ linh đan này đích xác là loại đan dược gì không? Đệ có thật sự hiểu rõ ràng tác dụng của loại đan dược này không?”

Lâm Vân Võ gật đầu tỏ vẻ vô cùng tự tin mà cười cừoi nói: “Đương nhiên là đệ biết rồi. Không phải loại đan dược Tuệ linh đan này có thể khai mở linh trí sao? Con Kim cương anh vũ của Liễu sư tỷ sở dĩ không thể nói chuyện được là do đầu óc của nó không được tốt cho lắm thôi. Đầu óc không được tốt thì uống thêm một chút thuốc bổ não là được rồi còn gì nữa? Uống xong thấy hiệu quả rõ rệt rồi.”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng gật đầu nói: “Ờ, cho nên đệ đã nói với Liễu sư tỷ đây là loại đan dược học vẹt đan đúng không? Đệ còn nói công dụng của loại đan dược này chính là dạy cho vẹt học cách nói chuyện đúng không?”

Lâm Vân Võ gật đầu cũng có chút xấu hổ mà cười cười gãi đầu nói: “À … Từ sư tỷ đã nghe được rồi sao? Đúng vậy. Dù sao thì Liễu sư tỷ vẫn luôn tìm cách giúp cho con anh vũ của Liễu sư tỷ có thể nói chuyện được mà đúng không? Nhưng mà Liễu sư tỷ có dùng cách nào đi chăng nữa vẫn không thể thành công. Đệ nghĩ loại đan dược àny chắc cũng có một chút tác dụng tương tự, cái này cũng không tính là … lừa gạt đâu đúng không? Dù sao thì con anh vũ kia cũng nói chuyện rồi mà.”

Dù sao thì những người biết đến sự tồn tại của loại đan dược Tuệ linh đan này lại chẳng có bao nhiêu cả nên hắn cũng đâu có thể giới thiệu trực tiếp như vậy được chứ? Hơn nữa, lúc đó hắn với Liễu Ngọc đã ước định với nhau rồi, nếu con anh vũ mà có thể mở miệng nói chuyện thì Liễu Ngọc phải trả cho hắn 500 linh thạch, còn không thể nói chuyện thì một xu cũng không thu.

Từ Niệm Như nghe vậy cũng giật giật khoé miệng rồi thở dài một hơi nói: “Đúng, đúng. Lâm sư đệ nói không sai. Chuyên này chắc chắn không phải lừa gạt cũng không tính là lừa người. Chuyện này ai cũng biết. Chỉ là Lâm sư đệ à, sư đệ không cảm thấy đệ nói cái chuyện này ra … à không đúng, đệ không cảm thấy khi nói như vậy thì loại đan dược này sẽ bị hạ thấp đi mấy bậc sao? Đệ không nghĩ đến chuyện chỉ vì mấy lời nói dối vô thưởng vô phạt này của đệ mà cấp bậc của loại đan dược này bị hạ xuống sao? Đang yên đang lành đệ đi bôi xấu loại đan dược này làm cái gì chứ?”

Lâm Vân Võ nghe có chút khó hiểu mà nhíu mày nói: “Hạ thấp đi vài cấp bậc? Sao Từ sư tỷ nói như vậy chứ? Không lẽ loại đan dược này rất cao cấp sao?”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng có chút khó hiểu mà nói: “Không lẽ … đệ không biết gì sao?”

Lâm Vân Võ nghe vậy mà mặt mũi cũng có chút mê mang nói: “Biết gì? Đệ nên biết cái gì sao? Không lẽ … không phải là vậy sao?”

Từ Niệm Như thở dài một hơi rồi lắc đầu nói: “Được rồi. Lâm sư đệ, đệ đã bán loại đan dược này cho những ai rồi? Ngoại trừ Liễu Ngọc ra thì đệ còn bán cho người nào nữa?”

Lâm Vân Võ cười cười rồi lắc đầu nói: “Không có ạ. Loại đan dược này ngoài sư tỷ Liễu Ngọc ra thì đệ còn chưa bán ra ngoài.”

Từ Niệm Như gật đầu rồi thở dài một hơi cũng có chút nhẹ nhõm mà nói: “Được rồi. Tốt. Trên tay đệ còn bao nhiêu đan dược nữa?”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút do dự muốn tránh né không muốn trả lời trực tiếp nói: “À, … cái này sao? Cái này thì …”

Lâm Vân Võ nhướn mày thầm nghĩ: Kỳ thật thì loại đan dược Tuệ linh đan trong tay hắn cũng có không ít. Nhưng mà hắn hiện tại lại không muốn bung ra thị trường ngay lập tức làm gì. Hắn còn đang tính toán chờ thêm một thời gian nữa, chờ cho đến khi nào con anh vũ kia có thể mở miệng ra nói chuyện cho thành thạo một chút thì hắn sẽ nâng giá bán.

Từ Niệm Như cũng nhận ra ý đồ của Lâm Vân Võ mà nhướn mày nói: “Giá cả Lâm sư đệ không cần phải lo lắng. Nếu như đệ bán cho Liễu Ngọc với giá 500 linh thạch cho một viên thì bổn sư tỷ có thể trả cho đệ cái giá 1.000 linh thạch cho một viên. Yên tâm, chắc chắn sẽ không để cho Lâm sư đệ phải lỗ đâu.”

Lâm Vân Võ nghe vậy mà mặt mày hớn hở lên thấy rõ rồi cười cười nói: “Vậy thì … không biết sư tỷ muốn bao nhiêu viên?”

Từ Niệm Như híp mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ rồi cười cười nói: “Cái này còn phải hỏi Lâm sư đệ đấy. Không biết đệ có bao nhiêu?”

Lâm Vân Võ cười cười rồi xoè hai bàn tay ra nói: “Trong tay đệ thật sự không còn bao nhiêu cả, chỉ có mười viên mà thôi.”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng gật đầu rồi nhíu mày nói: “Chỉ còn mười viên thôi sao? Được. Vậy thì bổn sư tỷ muốn bao trọn.”

Sau đó thì Từ Niệm Như cũng vô cùng sảng khoái mà thanh toán linh thạch cho mười viên đan dược. Đương nhiên khi giá cả nâng lên gấp đôi như vậy thì Lâm Vân Võ cũng vô cùng kích động mà hoàn thành giao dịch luôn. Đôi bên tiền trao cháo múc, một bên giao tiền một bên giao hàng.

Sau khi thu đươc đám đan dược xong rồi thì Từ Niệm Như cũng không rời khỏi biệt viện của Lâm Vân Võ ngay lập tức mà nán lại thêm một chút.

Từ Niệm Như cười cười nhìn về phía Lâm Vân Võ lên tiếng dò hỏi nói: “Lâm sư đệ, không biết vị đan sư nào đã luyện chế ra số đan dược này vậy?”

Lâm Vân Võ cười cười rồi lắc đầu nói: “Chỉ là một vị đan sư nào đó đi ngang qua thôi. Đệ không quá quen biết người này.”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng nhếch miệng cười lạnh một chút nói: “Lâm sư đệ, muốn nói dối cũng cần phải bịa lý do cho hợp lý một chút. Nếu không thân mà đệ còn dám đưa đan phương cho người ta sao?”

Lâm Vân Võ nghe vậy mà trong lòng cũng có chút chột dạ nói: “À, kỳ thật cũng không phải không thân, chỉ là … đệ đã từng giao dịch qua với người này một vài lần ấy mà.”

Từ Niệm Như nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Võ một hồi muốn đánh giá một lượt, cuối cùng thì Từ Niệm Như cũng bỏ qua không muốn đào sâu thêm nữa. Ai cũng có bí mật, người này không muốn nói thì cô cũng không bắt ép làm gì.

Từ Niệm Như thở dài một hơi lắc đầu nói: “Lâm sư đệ, có lẽ đệ không biết chứ loại đan dược Tuệ linh đan này không bình thường, xét với các loại đan dược khác thì loại Tuệ linh đan này kỳ thật cũng khá là quái dị đấy. À, cái này cũng không được tính là quái dị, để nói cho đệ hiểu rõ vậy. Những đan sư có thể luyện chế thành công loại đan dược này thì cần luyện chế là có thể thành công một cách rất dễ dàng, nhưng mà những đan sư đã định sẵn là không thể luyện chế được loại đan dược này thì muốn luyện chế thành công lại là chuyện vô cùng khó khăn. Nghe nói chỉ có những vị đan sư nào có sẵn tuệ căn trên người mới cố thể luyện chế thành đan, mà những vị đan sư nào có tuệ căn muốn thành đan cũng chỉ cần động một ngón tay là thành, còn những người khác muốn luyện chế … còn không thể sở được một chút da lông nào.”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút kinh ngạc mà nói: “Cái này … còn có một loại đan dược có tính chất mơ mơ hồ hồ như vậy sao? Không có đâu Từ sư tỷ, làm gì mà có loại đan dược nào kỳ lạ như vậy được chứ? Cái này chắc chắn là nói quá lên thôi. Loại đan dược này cũng chỉ là một loại đan dược Phàm cấp thôi ấy mà, làm gì mà lợi hại như vậy được chứ?”

Loại đan dược này không phải là loại đan dược bình thường sao? Làm sao có thể được chứ? Hắn vừa mới mang đan phương cho em trai hắn cũng chỉ được một lúc thôi thì hôm sau em trai hắn đã luyện thành đan luôn rồi còn gì nữa. Mà thành đan nhanh như vậy có thể thấy loại đan dược này cũng chỉ là loại đan dược bình thường, muốn luyện chế thành công cũng không khó lắm mới đúng.

Từ Niệm Như nghe vậy cũng ý vị thâm trường mà nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Võ một hồi mà không nói một lời nào.

Mà Lâm Vân Võ đột nhiên bị nhìn chằm chằm như vậy thì bản thân hắn cũng có chút ngượng ngùng, da đầu cũng dựng đứng lên khó hiểu không thôi.

Từ Niệm Như nhìn xong cũng nhoẻn miệng cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy, đúng vậy. Lâm sư đệ nói như vậy cũng có lý. Loại đan dược này cũng chỉ là loại đan dược Phàm cấp thôi ấy mà. Đã là đan dược Phàm cấp thì làm gì mà lợi hại như vậy đúng không? Nghe nói sư muội Việt Nhiễm đã đóng của bế quan mấy tháng trời mới có thể luyện chế ra được loại đan dược này thì phải.”

Lâm Vân Võ: “…” 

Cái này … cho nên … cho nên Giang Việt Nhiễm kia dốc lòng nghiên cứu loại đan dược này nhưng mà Giang Việt Nhiễm cũng phải bỏ ra mấy tháng ròng rã mới có thể luyện chế thành đan loại đan dược này sao? Còn em trai hắn cũng chỉ cần tiêu tốn vài ngày thôi mà đã mang loại đan dược Tuệ linh đan này ra trước mặt hắn luôn rồi sao? Chậc, chuyện này … thật là …

Nhưng mà, từ chuyện này thôi cũng chứng minh được một chuyện là thiên phú trong luyện đan của em trai hắn còn vượt xa thiên phú luyện đan của Giang Việt Nhiễm mà đúng không? Chậc, chậc, chuyện này vui rồi đâu. Không biết khi Giang Việt Nhiễm biết dược tin tức này sẽ có tâm trạng gì đây nhỉ? Có khi Giang Việt Nhiễm sẽ bị tin tức này làm tức chết mất.

Nhưng mà, Giang Việt Nhiễm không dễ chọc, hiện tại địa vị của Giang Việt Nhiễm trong tông môn khá cao, chuyện này hắn không muốn dây vào cũng không muốn bị cuốn vào làm gì.

Từ Niệm Như lắc đầu thở dài một hơi rồi nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Võ sau đó tiếp tục nói: “Chỉ đáng tiếc là loại đan dược mà Giang sư muội dốc lòng luyện chế ra hình như cũng … không ra gì cũng không có gì quá đặc biệt thì phải. Xem ra thiên phú luyện đan của Giang sư muội cũng chẳng ra làm sao cả. Lâm sư đệ, sư đệ thấy thế có đúng không?”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng giật mình rồi cười khô không khốc nói: “Từ sư tỷ, những lời này … cũng không thể nói như vậy được.”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng có chút húng thú mà cười cười nói: “Ồ, Lâm sư đệ nói như vậy là sao? Không lẽ Lâm sư đệ có cách nhìn khác sao?”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút xấu hổ mà cười cười nói: “Từ sư tỷ nói đùa rồi, không phải cái việc luyện đan này … đều dựa vào … vận khí sao? Vận khí cũng là một trong những nhân tố quan trọng quyết định rất nhiều vấn đề đúng không?”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng cười cười rồi nhướn mày nói: “Đúng vậy, đúng là có chuyện đó, Lâm sư đệ nói như vậy cũng không sai chút nào. Đúng là cái chuyện luyện đan này thì vận khí cũng là một trong những yếu tố vô cùng quan trọng. Tuy là tông môn chúng ta không nói, mà mấy vị luyện khí sư kia cũng giấu kín nhưng mà … nói cho đệ biết này, trong tông môn chúng ta cũng có không ít luyện đan sư đã từng lén lút hoặc công khai muốn luyện chế loại đan dược này đấy. Dù sao thì loại đan dược này cũng được mệnh danh là loại đan dược kiểm nghiệm mà, bọn họ thường sẽ lựa chọn loại đan dược này để tự chứng thực xem bản thân mình có tuệ căn hay không ấy mà. Mà từ trước đến nay ngoại trừ sư muội Giang Việt Nhiễm của chúng ta có thể luyện chế thành công ra thì chính là sư phụ của Giang Việt Nhiễm mới có thể luyện chế thành công thôi. Nói cho đúng thì tông môn chúng ta ngoại trừ hai người này ra còn chưa có vị đan sư thứ ba luyện chế thành công loại đan dược này dấy. Lâm sư đệ, đệ nói coi loại đan dược này có phải là kỳ lạ lắm đúng không?”

Lâm Vân Võ nghe vậy thì giật mình cũng có chút nghi hoặc mà nhíu mày nói: “Chuyện này là … thật sao? Từ sư tỷ không nói giỡn chứ? Loại đan dược này vậy mà khó luyện chế đến như vậy thật sao? Chắc cũng … không đến nỗi vậy đâu đúng không? Hay là do vận khí của mấy vị kia quá kém cỏi rồi, có lẽ vận khí của những vị kia quá kém thôi.”

Tuy rằng ngoài miệng thì Lâm Vân Võ cũng nói như vậy thôi, nhưng mà trong lòng hắn đã đổ mồ hôi hột từ nãy đến giờ luôn rồi. Hắn … hình như không cẩn thận là đã thọc trúng tổ ong vò vẽ rồi thì phải. Chuyện này … hình như hơi khó giải quyết rồi thì phải.

Từ Niệm Như cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Võ nói: “Lâm sư đệ, không biết vị đan sư nào đã luyện chế ra loại đan dược này vậy? Không biết Lâm sư đệ có thể hỗ trợ tiến cử một chút không? Yên tâm, nếu như đệ có thể tiến cử thành công thì bổn sư tỷ cũng không bạc đãi đệ đâu.”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút ngượng ngùng mà cười cười nói: “Đệ thật sự rất muốn giúp sư tỷ. Nhưng mà … vị đan sư đó lại ưa thích nhàn vân dã hạc, vị này là người ẩn cư thích nhàn dật tự do tự tại, đệ gặp được người này cũng là may mắn, sau khi đệ gặp vị đó xong thì vị đó đã rời đi rồi.”

Từ những lời mà Từ Niệm Như nói xong thì hắn có thể khẳng định một chuyện là thiên phú luyện đan của em trai hắn hơi quá mức nghịch thiên rồi thì phải. Nếu như … nếu như thiên phú của em trai hắn lại bị người nào đó phát hiện ra thì đó cũng không biết là hoạ hay là phúc nữa. Cho nên việc này hắn không thể nói cũng không muốn nói ra được.

Từ Niệm Như nghe vậy mà trong lòng cũng không có một chút nghi ngờ nào rồi gật đầu tỏ vẻ lý giải phần nào nhìn về phía Lâm Vân Võ nói: “Hoá ra là vậy sao? Hoá ra vị này lại là cao nhân thế ngoại sao? Như vậy cũng có thể hiểu được rồi.”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng căng da đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy. Dù sao thì đó cũng là cao nhân. Mà Từ sư tỷ cũng biết rồi mà, tính tình của cao nhân cũng có chút gì đó … khó có thể nắm bắt được lắm.”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Võ nói: “Lâm sư đệ à, nói về vận khí tính ra vận khí của Lâm sư đệ thật sự cũng tốt quá rồi đấu. Thật không ngờ là Lâm sư đệ lại nhận thức được một vị cao nhân tị thế như này đấy.”

Lâm Vân Võ gật đầu rồi cười cười tỏ vẻ vô cùng tự hào mà nói: “Đúng vậy đấy Từ sư tỷ, nghe sư tỷ nói xong mà đệ phải công nhận vận khí của đệ lần này thật sự không tồi mà.”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng híp mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ mà cười cười nói: “Lâm sư đệ, sao đệ lại có thể gặp được cơ duyên tốt như vậy chứ?”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Đệ cũng là may mắn đi trên đường rồi gặp gỡ phải vị đan sư này. Ban đầu đệ cũng không biết đâu.”

Từ Niệm Như nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Được rồi Lâm sư đệ, đệ đã có cơ duyên tốt như vậy thì đệ nên tận dụng cho tốt. Sau này lỡ Lâm sư đệ có gặp lại vị đan sư đó thì đệ nhớ nói vị đan sư đó luyện thêm loại đan dược này đấy. Có bao nhiêu đệ đều gom tất giúp bổn sư tỷ, đệ yên tâm, có nhiều hơn nữa bổn sư tỷ vẫn dùng cái giá này bao toàn bộ. Lâm sư đệ đã … nhớ chưa?”

Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Vâng, vâng, vâng, đệ đã biết rồi, đệ hiểu rõ rồi. Lần sau nếu như đệ may mắn gặp được loại đan dược này thì đệ nhất định sẽ hỏi giúp sư tỷ. Nhất định đệ sẽ gom hết cho Từ sư tỷ. Từ sư tỷ cứ yên tâm đi.”

Từ Niệm Như cũng ý vị thâm trường mà nhìn về phía Lâm Vân Võ lên tiếng dặn dò nói: “Lâm sư đệ, bổn sư tỷ không có may mắn giống như Lâm sư đệ, nhưng mà … có chuyện này bổn sư tỷ nói trước, đệ đã có vận may như vậy thì đệ cũng nên làm tốt quan hệ với vị kia đi. Nếu như lần sau mà đệ gặp lại vị đan sư kia thì đệ nên … đệ đã hiểu chưa? Nói không chừng thì vị kia còn là đại sư luyện đan sư có xuất thân khá tốt, cho dù hiện tại vị đó không phải là đan sư có xuất thân từ đại tông môn thì sau này vị này cũng có khả năng trưởng thành rồi trở thành đại sư luyện đan sư mà người ngừoi ngưỡng mộ. Lâm sư đệ à, đệ đã hiểu chưa?”

Lâm Vân Võ gật đầu tỏ vẻ tiếp thu rồi cười cười nói: “Đệ đã hiểu rồi. Đa tạ Từ sư tỷ đã đề điểm. Lần sau đệ nhất định sẽ làm tốt như lời sư tỷ đã nói.”

Lâm Vân Võ nhướn mày thầm nghĩ: Nói từ nãy đến giờ thì hắn cũng có thể khẳng định được một chuyện, em trai Lâm Vân Dật nhà hắn quả nhiên là thiên tài mà, ngừoi em trai này của hắn không hổ là người vừa sinh đã mang theo tuệ căn mà. Mà cũng chính vì em trai hắn sở hữu tuệ căn cho nên những thứ mà người ta không làm được thì em trai hắn chỉ cần tuỳ tiện đã thành công rồi.

End chap 53

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.

Cảm ơn.

Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam

0.35813 sec| 2662.273 kb